Chuyến du lịch bất ngờ và những khoảnh khắc đáng nhớ
Ngày hôm ấy, tôi đang ngồi bên cửa sổ, vừa uống trà vừa đọc một cuốn sách mới. Bỗng dưng điện thoại reo lên, là tin nhắn từ người bạn thân nhất của tôi: “Này Xiao, có muốn đi chơi không? Mình vừa mua vé máy bay đến Đà Lạt rồi!” Tôi lập tức cười lớn, cảm thấy cả người như được tiếp thêm năng lượng. Đúng là cuộc sống luôn đầy bất ngờ, phải không?
Đà Lạt – nơi mà mỗi lần nghĩ đến là lòng lại thấy nhẹ nhõm. Không khí trong lành, tiếng gió thổi qua những hàng thông, và những con đường quanh co như dải lụa mềm mại. Khi đến nơi, tôi và bạn bè đã cùng nhau thuê một căn nhà nhỏ gần trung tâm thành phố. Buổi tối, chúng tôi ngồi ngoài hiên, ngắm nhìn bầu trời sao lấp lánh, vừa uống trà nóng, vừa trò chuyện về những kỷ niệm xưa.
“Nhớ lúc chúng ta còn học cấp ba, mỗi lần đi dã ngoại là ai cũng rủ nhau đi cùng. Nhưng giờ thì chỉ còn mình tao với mày thôi.” Bạn tôi cười, giọng đầy cảm xúc. Tôi gật đầu, cũng cười theo. Cảm giác đó thật dễ thương, dù có chút buồn vì thời gian trôi nhanh quá.
Chúng tôi đi nhiều nơi, từ Thung lũng Tình Yêu cho đến đồi Robin, mỗi nơi đều mang đến cho tôi một cảm giác khác nhau. Có lúc, tôi đứng giữa rừng thông, hít thở sâu, cảm thấy tim mình như được giải phóng khỏi mọi lo toan. Một người bạn hỏi tôi: “Sao mày lúc nào cũng vui vẻ thế?” Tôi chỉ cười, trả lời: “Vì mình biết cách tận hưởng từng giây phút.”
Điều khiến tôi thích nhất là những cuộc trò chuyện không cần nói nhiều. Đôi khi chỉ cần nhìn nhau, cười một cái là đủ hiểu nhau. Tôi luôn tin rằng, tình bạn không cần phải quá phức tạp, chỉ cần chân thành và trân trọng từng khoảnh khắc.
Buổi tối, chúng tôi nấu ăn tại nhà. Tôi không giỏi nấu ăn lắm, nhưng vẫn cố gắng làm món canh chua. Kết quả? Ngon không quá, nhưng cả nhóm vẫn khen. “Có lẽ em chưa quen với việc nấu ăn, nhưng tay nghề tiến bộ rồi!” Bạn tôi nói, giọng đầy sự cổ vũ. Tôi cảm thấy ấm lòng. Cuộc sống đôi khi chỉ cần có những điều giản dị như vậy.
Khi rời Đà Lạt, tôi cảm thấy lòng nhẹ bẫng hơn rất nhiều. Có thể là vì cảnh sắc đẹp, hay vì những người bạn đáng yêu, nhưng tôi biết rằng, chính những trải nghiệm này đã giúp tôi trưởng thành hơn. Mỗi chuyến đi, dù ngắn hay dài, đều mang đến cho tôi một bài học quý giá.
Tôi luôn giữ thói quen viết nhật ký. Những ngày bình thường, tôi ghi lại những điều nhỏ nhặt, nhưng những chuyến đi đặc biệt lại khiến tôi muốn lưu giữ tất cả. Tôi nghĩ rằng, nếu không ghi lại, sẽ rất dễ quên. Và tôi không muốn quên bất kỳ khoảnh khắc nào.
Một hôm, tôi đọc lại những dòng nhật ký cũ, thấy mình thật trẻ trâu. Nhưng cũng chính những sai lầm đó đã dạy tôi cách trưởng thành. Tôi nhớ rõ, có lần tôi tự ý quyết định một chuyến đi mà không hỏi ai, kết quả là bị lạc đường. Từ đó, tôi học được cách lắng nghe và tôn trọng ý kiến của người khác.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng nếu biết cách vui vẻ và lạc quan, mọi thứ sẽ trở nên dễ chịu hơn. Tôi luôn tin vào điều đó. Dù có khó khăn hay vấp ngã, tôi sẽ không bỏ cuộc. Vì tôi biết, phía trước luôn có ánh sáng.
Tôi thích nghe nhạc jazz vào buổi tối. Giọng đàn piano nhẹ nhàng, hòa quyện với tiếng gió thổi qua cửa sổ, khiến tôi cảm thấy bình yên. Có lẽ vì vậy, tôi luôn muốn sống một cuộc đời như âm nhạc – nhẹ nhàng, vui vẻ và đầy cảm hứng.
Trong cuộc sống, tôi không mong cầu điều gì quá to lớn. Chỉ cần được sống đúng với bản thân, được yêu thương và được trân trọng. Tôi tin rằng, nếu ai đó có thể làm được điều đó, họ sẽ hạnh phúc.
Thỉnh thoảng, tôi cũng cảm thấy mệt mỏi. Nhưng rồi lại thấy mình được truyền cảm hứng từ những người xung quanh. Tôi nhớ câu nói của một người bạn: “Đừng để những ngày xấu xí che lấp đi những ngày tốt đẹp.” Câu nói đó khiến tôi suy ngẫm rất nhiều.
Tôi không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng tôi hy vọng rằng, dù có đi đâu, tôi vẫn giữ được trái tim vui vẻ và lạc quan như hôm nay. Vì tôi tin rằng, chỉ cần có niềm vui, cuộc sống sẽ luôn tươi đẹp.
Hôm nay, tôi đã viết xong một bài viết mới. Trong đó, tôi chia sẻ về chuyến đi Đà Lạt và những cảm xúc của mình. Tôi hy vọng rằng, ai đọc được bài viết này cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ hơn.
Cuối cùng, tôi muốn nói một điều: Hãy sống thật chậm, thật trọn vẹn. Vì mỗi khoảnh khắc đều là một phần của cuộc đời bạn. Đừng vội vã, hãy tận hưởng từng hơi thở. Bởi vì, chỉ có những điều giản dị mới mang lại hạnh phúc thật sự.
Tôi cảm thấy thật may mắn khi được sống trong một thế giới đầy màu sắc. Dù có lúc mệt mỏi, nhưng tôi vẫn tin rằng, mọi thứ sẽ ổn. Vì tôi có bạn, có gia đình, có những điều nhỏ bé nhưng đáng yêu.
Và tôi, luôn sẵn sàng để bắt đầu một ngày mới với nụ cười trên môi.